Chắc chỉ phù hợp với mỗi ông Phật. Cái mặt, cái bộ dạng mình bình thản và nhơn nhơn quá. Mà muốn vào có phải dễ đâu, phải có người quen giới thiệu.
Anh ta cố gượng một nụ cười trên môi như trận mưa cuối tưới lên những hạt khát. Nên có thể thấy phần lớn loài người chưa có được đồng thời hai yếu tố nghị lực và tài năng để chơi kiểu bon chen được gọi là cạnh tranh lành mạnh đó. Có thể làm nó hấp dẫn và thuyết phục hơn bằng cách sử dụng nhân vật là một người lớn tự kiểm điểm.
Và sự vô tư của họ là sự vô tư của những con lợn. Khi không vươn được đến đỉnh cao thì bạn chuyển nó thành một trò chơi cao hơn chơi bời hời hợt nhưng thấp hơn tham vọng. Điều cốt yếu là họ dâng hiến được năng lực phù hợp của mình.
Rồi thì mấy hôm sau ngó qua, ai đã vặt hoặc cắt trụi mất rồi. Mới dám nửa đùa nửa thật như thế. Còn những bức tường kì bí và vững chãi hơn mà muốn khám phá phải huy động tâm lực.
Lúc đốt tập Mầm sống quả là tôi cũng có ý đồ cho mẹ nhìn thấy, một chút có vẻ điên rồ. Ai ai cũng tỏ vẻ thương hại bạn như một kẻ ngã ngựa dù bạn biết là mình đã phi được khá nhiều đường. Cũng là dành sức chuẩn bị chiến đấu với thái độ của mọi người trước hai tin: Một là bạn bỏ học, lừa dối.
Tiếc là tôi không phải quí khách. Tôi vừa rơi nước mắt vừa nghĩ như vậy. Nhưng tớ hay cậu có thể vừa hiện sinh vừa yên tâm bởi chúng ta chỉ đơn thuần mạo danh nó để đỡ dằn vặt vì thói ích kỷ của mình.
Sự vô trách nhiệm và trái tim chai sạn của con người có thể gây ra bất cứ thảm họa nào… Như tiếng chuông cố chui lên khỏi mặt đất. Đầu và da mặt bạn mát lạnh.
Có một thời, sau mỗi câu nói, bố đều đệm thành quen câu Khổ quá. Khóc xong không thấy đớn đau, chỉ thấy mông lung. Nhưng không hiểu sao, vẫn chưa có được trạng thái thoải mái và hăng say.
Bịt tai lại, im lặng, là xong. Nước mắt ơi! Khi mày không ứa ra từ đôi mắt. Điều này có thể không? Có thể lắm chứ khi kẻ đó có một đầu óc siêu việt và chớp được những cơ hội mà thời cuộc ban tặng.
Sản phẩm của sự thiếu cập nhật tri thức chính là sức ì của bộ não. Nên bạn đừng ban phát lòng xót thương bừa bãi. Tôi e rồi lại nằm nướng đến tận chiều.