Nếu cần, tôi sẽ cắt bạn ra từng mảnh rồi ghép trở lại sao cho bạn có thể tự “vận hành” một cách tốt nhất. Ông khóc thành tiếng. Thứ nhất, tiền không bị mất đi; với cùng một số tiền, bạn có thể sử dụng nhiều lần từ năm này qua năm khác và tạo ra giá trị cho hàng nghìn người.
Tiếp theo, anh không còn phải lo cho bà suốt sáu tháng mỗi năm. Người nghèo biện hộ: “Làm sao mà tôi có thể suy nghĩ về ngày mai, khi tiền của tôi chỉ vừa đủ để tồn tại ngày hôm nay?”. 98 trong số 100 người giàu ở Mỹ là những người trung thực.
Nếu bạn cũng giống như hầu hết mọi người, thì có thể bạn đã lớn lên với suy nghĩ đã được lập trình rằng bạn “phải làm việc chăm chỉ để kiếm tiền”. Người nghèo lựa chọn dựa trên nỗi sợ hãi. Hãy tiếp thu và biến cách suy nghĩ, lối sống và thái độ đó thành của bạn.
Họ không hiểu định luật Parkinson rằng: “Chi tiêu sẽ luôn tăng tỷ lệ thuận với thu nhập”. Bây giờ khi bạn biết rõ hơn, bạn có thể giải thích cho họ: “Không, đó chính là vì anh luôn ca thán rằng cuộc đời anh toàn cái dở, tệ. Tôi đã tìm kiếm khắp khu vực mà tôi yêu thích.
Dù những người này đã thật sự giàu có hay họ vẫn đang làm việc hết sức mình để trở nên giàu có thì họ cũng không thực sự hạnh phúc. Như tôi đã nêu ở phần trước, mỗi chúng ta đều có một hồ sơ thịnh vượng trong tâm trí. Nhưng cuối cùng, nếu bạn không có cái “hộp dụng cụ” bên trong đủ lớn và đủ mạnh để tạo ra và chứa đựng được những khoản tiền lớn, tất cả công cụ tài chính trên thế giới đều trở nên vô ích với bạn.
Bạn sẵn sàng chưa? Nào, chúng ta bắt đầu nhé! gồm các khoản lãi đầu tư từ các công cụ đầu tư tài chính như cổ phiếu, trái phiếu, hối phiếu, hay từ các thị trường tiền tệ, các quỹ hỗ tương, cũng như sở hữu các vật thế chấp hay những tài sản có giá trị gia tăng và có thể chuyển đổi thành tiền mặt. Như tôi đã kể ở phần đầu cuốn sách này, trong những ngày tháng túng quẫn, tôi đã may mắn nhận được lời khuyên từ một triệu phú là bạn của cha tôi, người đã có lòng trắc ẩn đối với cảnh ngộ của tôi.
Khi đó, vùng thoải mái của bạn đã được mở rộng, nghĩa là bạn đã trở thành một người “lớn hơn”. Mới hơn hai mươi tuổi, tôi đã bắt đầu vài công việc kinh doanh, mỗi lần đều với ước mơ làm nên cơ nghiệp lớn, nhưng kết quả chỉ toàn là những điều buồn nản hay tệ hơn nữa. Người giàu tin: “Tôi tạo ra cuộc đời tôi”.
Trên thực tế, có một sự khác biệt rất lớn giữa sống thoải mái và sống giàu có. Để bắt đầu những buổi thảo luận của mình, tôi thường giới thiệu cho mọi người cái mà tôi gọi là “ba từ nguy hiểm nhất”. Hãy nhớ, thế giới bên ngoài phản ánh “thế giới bên trong” của bạn.
Chúng tôi liên tục sống trong nợ nần mà không hiểu tại sao. Tôi trả lời: “Không, cháu chưa từng nghĩ đến điều đó”. Khi xảy ra sự sụp đổ của thị trường chứng khoán mới đây, tôi gần như mất sạch.
đều giữ nếp tư duy cũ kỹ rằng đó chính là cách “tiêu chuẩn” để thanh toán cho công sức họ bỏ ra. Họ thường bị sốc khi hiểu ra sự tác động từ những kinh nghiệm của cha mẹ đã tạo nên niềm tin và thói quen của họ về tiền bạc đến thế nào. Tôi nhớ lần gõ vào cánh cửa gỗ cao phải đến sáu mét và được chạm khắc tinh xảo.