Lời mở đầu Cuốn sách này mang đến điều gì và nên được sử dụng như thế nào? “Tôi muốn toàn tâm chú ý đến những gì anh đang nói, vì thế hãy để tôi làm việc này. Thông thường cô bạn nào đó của bạn có thể có chồng hoặc người yêu tối nào cũng đi làm về rất muộn.
Tính trung thực chính là nền móng của tất cả các mối quan hệ, cho dù là công việc hay cá nhân. Bạn cũng có thể quay lại với chiến lược khác. Nếu bạn không có được câu trả lời như bạn đang cần, hãy tiếp tục bước tiếp theo.
Bà mẹ có thể nhận được câu trả lời: “Con không muốn nói về chuyện đó. Bằng việc thay đổi cách nêu câu hỏi, bạn có thêm cơ hội phát giác sự dối trá. Trước tiên, đừng phản ứng lại ngay.
Tương tự, người nào tin vào lời nói của mình thường cử động đầu ở những âm tiết quan trọng để nhấn mạnh quan điểm. Có lẽ bà ấy đã nghe thấy những âm thanh đó cả nghìn lần trước đó nhưng lúc này bà ấy mới nghe thấy thật sự. Chúng ta thường nhìn nhận thế giới như một sự phản chiếu hình ảnh bản thân.
Nhưng bạn sẽ làm thế nào nếu không có gì tương tự như thế? Đây có thể là một kinh nghiệm rất tuyệt. Một người vô tội sẽ không quan tâm đến việc dàn xếp mọi chuyện với người khác vì những gì anh ta không làm. Cách này được thực hiện tốt nhất bằng việc đối thoại với từng người một.
Để ý xem người đó cần bao nhiêu thời gian để trả lời. Đây là thứ mà hầu hết mọi người không lưu tâm. Để tránh bị nói dối, hãy đánh giá sự chính trực của một người dựa trên những gì đang được đưa ra, chứ không phải những gì được hứa hẹn.
Câu hỏi mẫu: “Tôi muốn được nghe từ chị trước. Chương này liệt kê 46 manh mối của sự dối trá, được chia thành bảy mục. Tất cả chúng ta đều đã từng làm những việc chúng ta không lấy gì làm tự hào.
Khi nghe nói rằng bạn tình trước kia của mình bị mắc chứng bệnh dễ truyền nhiễm và khó chữa, anh ta thủ thế ngay – cho rằng mình đang bị kết tội đã đổ bệnh cho cô ấy. Những gì chúng ta tin là sự thật cũng bóp méo nhận thức của chúng ta. Bạn có thể nhận được câu trả lời: “Không, tôi chỉ lấy trộm tài liệu đó do áp lực phải hoàn thành công việc, nhưng tôi chưa bao giờ bán các bí mật làm ăn cả!” Cách duy nhất chứng minh sự vô tội của người đó trước tất cả những lời kết tội giận dữ của bạn là giải thích tại sao người đó lại làm những gì bạn thật sự nghi ngờ anh ta có liên quan.
Nhân vật hoang tưởng này cảm thấy mọi người có thể nhìn thấu mình nên nghi ngờ sự chính trực bề ngoài của chính mình. Điều này thấy rõ nhất khi bạn hỏi về những điều mơ hồ -chẳng hạn như quan điểm hoặc niềm tin -thay vì sự thật. Có ba động cơ tâm lý ở đây:
Một đồng nghiệp của tôi tại bệnh viện khác có vấn đề với một bác sĩ. Đừng bao giờ ngắt lời. v… Nếu đúng là cô ấy ốm nằm nhà, cô ấy chỉ việc nói rằng bạn đã nhầm – chiếc xe có ở nhà.