Hãy chỉ nên nói những nét chính yếu, cắt xén và cô đọng lại câu chuyện dài lê thê của bạn. Câu hỏi nào cũng trả lời cụt ngủn, vô hồn, không có chiều sâu lẫn cảm xúc. Tôi thi hành nhiệm vụ của mình trong hai mươi phút, mời Sergio lên hát và ngồi yêu cho đến giờ ra về.
Thứ hai là sự nhạy cảm linh hoạt khi đặt câu hỏi. Khung cảnh bạn chọn để bạn bè cùng nhau trò chuyện thì không cần quá màu mè. + Chớ nghĩ rằng bạn đang nói với những bậc giáo sư, tiến sĩ
Nếu đề tài về giáo dục, bạn có thể hỏi: Hình như con gái anh đang học ở trường trung học X. Trong một nhóm bạn lâu năm thì cũng có thể thẳng thắn và thành thật làm sáng tỏ những vấn đề gai góc riêng tư như việc quan hệ giới tính chẳng hạn. Khi thị trưởng Cuomo nhấn mạnh điều này, ông đã làm cho tôi phải suy nghĩ.
Shirley nhanh chóng thêm vào: Trong đó có cha mẹ, anh em, và ngay bản thân tôi. Mọi người dường như ai cũng có lần phàn nàn về hội họp. Sang đầu hiệp hai, chúng tôi được cứu hộ với một tờ sơ đồ trận đấu.
Sinatra kể rằng hôm nọ đang ăn tối ở nhà hàng Chasens (ở Hollywood) thì thấy Don Rickles. Bạn không cần phải đứng thẳng như chiến sĩ đang duyệt binh trên thao trường. Và khi nào mới thích hợp để nói chuyện phiếm? Cách nói ngắn gọn, sắc sảo sẽ gây ấn tượng và có sức thuyết phục hơn rất nhiều.
Tốt lắm! Kể từ bây giờ đây là tên của anh. Ông quan tâm đến những gì họ nói, điều mà rất ít người phỏng vấn nào làm được. Nguyên tắc thứ ba có lẽ đáng lưu tâm nhất.
Giấc mơ của tôi đã trở thành sự thật! Tôi sẽ được làm ở đài phát thanh! Giọng nói của tôi sẽ được truyền đi trên làn sóng suốt ba giờ đồng hồ mỗi buổi sáng, và có thể thêm nữa vào buổi chiều. Vì thế cho dù bạn có đang nói chuyện với một vị giáo sư đại học lẫy lừng danh tiếng, hay một phi hành gia từng bay trong vũ trụ, hay thống đốc điều hành cả địa phương của bạn, thì cũng không lấy thế làm sợ sệt. Phải kiên quyết và dứt khoát.
Bởi suy cho cùng trong hoàn cảnh này mọi người sẽ chẳng để ý xem bạn ăn nói có tài hoa không, bạn có là một nhà diễn thuyết sắc sảo không. Và thế là chàng ca sĩ đã trò chuyện hết sức cởi mở như chính con người thật của mình. Tôi biết mình phải kiềm chế cảm xúc lại.
Tôi quả thật không biết nhiều về nó. Cộng sự của Edward là Louis Nizer còn đưa ra một quan điểm rằng ông quan sát những cử chỉ tay chân, điệu bộ của bị cáo rồi liên hệ với bản chất vụ việc để có thể tìm ra những điểm chung nào đó mang giá trị tham khảo bổ sung vào hồ sơ. Và đó cũng là nguyên tắc vàng sau cùng mà tôi muốn nói: Hãy cởi mở (một cách chân thành) với người mà bạn đang trò chuyện, để họ cũng cởi mở với bạn nữa chứ!
Trong xã hội có vô vàn những tình huống giao tiếp. Và sau cùng tôi đã rút ra một kết luận chắc như đinh đóng cột: Trong tương lai, nhân loại còn phát minh ra những phương tiện thông tin kỳ diệu hơn nữa. Anh chàng cứ hết vâng, không, rồi lại tôi không biết.