Dù sao, với bạn, bóng đá cũng chỉ là một trò chơi. Để lại thế nào chúng cũng sinh đẻ vô tội vạ. Dùng cứt thì không hay lắm.
Không, cháu không phản đối, con không phản đối. (Nhưng bây giờ tôi thấy, thực ra, mẹ rất mạnh). Tô mỳ của bạn cũng đang nghi ngút hơi.
Chết ra đấy hoặc lỡ bị sao thì phí đời, thì gia đình khổ. Nhưng rồi sẽ được nhiều người yêu quí. Còn ngoài đời thì bạn bình thản lặng im.
Sợ vì cảm giác có thể đánh mất rất dễ dàng. Liên tưởng sơ sơ đến một trò hành xác. Nhờ bác nhắc thế, cái đầu óc miên man của cháu nó mới không đi đến một thực tế quá xa vời thực tế bây giờ, không quên những người thân.
Khi một khoang được lấp đầy thì hành động thiện hoặc ác sẽ xuất hiện. Viết ra là đem chúng đi triệt sản bớt. Mặc dù cả cái trạng thái đào sâu vào bản chất, luôn luôn tìm tòi, âm ỉ khao khát nói ra cũng cũ; nhưng khi tự thân nó tìm ra được những bản chất có vẻ bản chất nào đó thì nó mới.
Khi một khoang được lấp đầy thì hành động thiện hoặc ác sẽ xuất hiện. Sao đến giờ mà sau mỗi chiến thắng vẫn kèm theo bao thương vong. Một con lươn thì chính xác hơn.
Tôi thấy lòng nhẹ đi nhiều. Nàng bảo: Anh ăn hộp cơm kia đi. Tôi là nghệ sỹ Amatơ thì cũng bị liệt vào dạng thằng hâm, thằng mất trí, thằng bố láo mà thôi.
Tay cứ thả, tai cứ như điếc, miệng cứ như câm. Khóc cho vài năm tích tụ. Ôi, đời ta kế hoạch từng tháng từng năm.
Chúng là những bước chân của suy nghĩ. Ít ai hiểu ai và ít ai muốn hiểu ai. Đang nhìn ngọn lửa rừng rực trên cuốn sách tiếng Anh, tôi chợt nhớ đến chỗ thơ.
Sản phẩm của sự thiếu cập nhật tri thức chính là sức ì của bộ não. Các cái bộ phận trong não chắc là cơ sở vật chất của tinh thần, ý thức. Hôm đó trời mưa to vừa tạnh.