"Khuyến khích họ, tức thì lỗi lầm gì cũng dễ sửa, việc khó khăn gì cũng dễ làm". Ông Smith đã dùng cách thách đố. Bây giờ anh làm sao? Xin nghe anh ta nói:
Bà xin tôi thành thực cho biết ý kiến nên bắt chước họ không? Hai tuần sau, đàn gà tàu của bà Druckenbrod vui vẻ cúc cúc và bới đất dưới ánh sáng đèn điện. Hồi đó ông gặp cô Josephine Dillon, trẻ đẹp, làm giáo sư dạy đánh bài "bridge". Muốn vậy, phải khen y cái gì mới được.
Ai cũng thèm khát được người khác quý mến, hiểu biết và thương hại mình nữa. Ông nên coi chừng hữu dõng vô mưu. Ta cần phải xử sự như vậy khi nào? Bằng cách nào?.
Sự nhũn nhặn và biết khâm phục, khéo dùng cho vừa phải và đúng trường hợp, giúp chúng ta làm được những việc phi thường trong đời chúng ta. Franklin khôn ngoan, khéo léo lắm, không dại dột vậy đâu. Ông đó thực có khiếu, có thiên tài dẫn đạo người.
Thứ nhất: thấu rõ tâm lý loài người và khi lên sân khấu, ông có sức quyến rũ và gây hứng. Và những chương trình phát thanh của chúng tôi từ hồi đó tới nay đã cho chúng tôi một địa vị cao hơn những hãng khác. Câu chuyện đó xảy ra hồi chiều, trước khi kíp làm đêm tới xưởng.
Người ta bán cả ở đầu đường. Ông đưa những mẫu hàng của tôi ra, và khoe nó tốt. Bây giờ người ta không biết xây nhà đẹp như vậy nữa.
Đó không phải là cách gây được tình tri kỷ. Nhưng vì con người ai cũng nuôi một lý tưởng trong thâm tâm, nên ưa núp sau cái nguyên do thiện mỹ. Đã ham muốn tất cả phải thành công và lời cầu nguyện nào chân thành cũng được chuẩn hứa.
Quân đội mà có tinh thần đó thì ông - mà cả Nã Phá Luân tái sinh nữa - cũng không thể bắt họ gắng sức được. " Có cả hàng ngàn người bán dạo, lang thang khắp phố phường, mỏi mệt, thất vọng, lương ít. Cha đã đòi hỏi con nhiều quá.
Tôi gắng hết sức để nói, nhưng chỉ phát ra được một tiếng khàn khàn. Cho nên Franklin quyết chinh phục được lòng thiện cảm của kẻ thù. Khi nào gặp Ngài Tổng thống, tôi sẽ chê Ngài chỗ đó".
Trong 500 câu chuyện thì người ta dùng nó tới 3. Ngày nào cũng như vậy. Nên nhớ rằng người nói chuyện với ta quan tâm tới những thị dục, những vấn đề của họ trăm phần thì chỉ quan tâm đến ta, đến nỗi thắc mắc của ta một phần thôi.