Bỗng một chiếc xe tải của cảnh sát trờ tới… Đang có phong trào triệt để thực hiện đường thông hè thoáng. Tung hứng nhau bằng mấy món từ đã cũ. Thủa mới lớn, tôi những tưởng tôi sẽ được quan tâm tận tình và phát triển toàn diện hơn nữa.
Bạn thử phân tích kỹ hơn sự lạc lõng của mình trong thế giới này. Đừng nhầm bạn với tôi. Ông già sắp chết sau nỗi cô đơn bất mãn triền miên.
Bạn thường nhớ đến một câu trong truyện Muối của rừng của Nguyễn Huy Thiệp mà bạn sẽ tìm cuốn truyện để trích cho chính xác: Tôi tin phải làm như thế và tôi cứ sống như thế. Những đòn tâm lí chỉ làm cảm xúc của tôi thêm khô khan và chán ngán.
Tôi chẳng biết gì và tôi chẳng giúp gì to tát được cho ai cả, dẫu có ai nhờ tôi thường không từ chối bao giờ. Hoặc là tôi ích kỷ, tôi bất hiếu, tôi bất cần thì những điều đó lay chuyển được tôi ư? Nếu tôi là kẻ (mà theo tôi là) chẳng ra gì như thế thì rốt cục, những sợi dây liên kết giữa họ và tôi hay giữa chúng ta không phải là tình người. Thường thì với sự đùa họ tin sái cổ như lúc cậu bé chăn cừu lần đầu hô hoán có chó sói.
Rồi lửa bén nhanh quá, chẳng buồn đọc. Làm thế nào bây giờ? Ngủ hay không ngủ? Thôi, đùa đấy. Tôi trải qua chuyện đó bình thường, tôi biết nhiều cái từ những dữ kiện nho nhỏ.
Nhưng họ không dùng được những cái đó để làm loài người đẹp hơn. Để kiếm tiền sạch và xứng đáng theo cách của bạn. Trăng bảo: Trong vô số bóng trăng dưới các đại dương, ao hồ, vũng nước, đất liền, cửa sổ, mái nhà, tán lá… cái nào là bóng thật của ta? Cuội bảo: Đồ ngốc! Trăng bảo: Tại sao? Cuội bảo: Đồ ngốc! Ta mà biết ta đã không bảo cô ngốc.
Nhưng khi ở bên em, anh chỉ còn là một chàng trai với dòng máu nóng trong tim. Tiếng gào của họ hoà vào tiếng reo của cổ động viên và được gọi chung là tinh thần dân tộc. Phì! Thiên tài à? Chứng minh đi! Có ngay:
Bác trai bảo: Cháu nó vừa mời rồi. Tôi ủng hộ cái đúng. Có những lúc tổ chim bị gió thổi xuống.
Quãng thời gian mà những hành động của bố đem lại nhiều thất vọng có lẽ là thời điểm khủng hoảng trong công việc, trong gia đình trộn vào cả những cơn đau. Cái nơi mà anh cảm giác như đều gặp các nhân vật trong văn chương, như nhiều nơi khác. Lại nói chuyện đi đá bóng.
Ấy, đừng bảo tở hoang tưởng. Mặc dù bạn biết người ta viết về bất cứ cái gì không phải là vấn đề mà cốt yếu là khả năng thể hiện nó. Tôi thì đã cảm nhận như vầy về cô ta trước lúc bê đơn đến.