Thi thoảng nó đem đến những tổng kết thú vị. Ở Tây hay ở Ta đều thế cả. Hình như cũng hoàn toàn thôi đau.
Chẳng có gì để thấy xót thương. Bây giờ là 12h26 đêm. Nhưng bạn cứ đến với chúng vì chỉ có chúng mới làm bạn tạm quên những cơn đau rỉ rả suốt cả ngày.
Đó như một đòn cảnh cáo đầu tiên với những kẻ cậy quyền thế, tiền bạc làm càn, đem đời sống người khác ra làm trò tiêu khiển. Trình báo sao đây? Trước tiên là với bác trông xe. Tôi nói: Cho con đi bệnh viện.
Và gõ, có lẽ còn mệt và lâu hơn viết, nó lại đâm ra là một công việc nặng nhọc hơn cả và thấm thía sự cô độc hơn cả trong lúc này. Trong sự thiếu hiểu biết của cả hai. Triết lí hiện sinh đến sau những đau khổ, những cuộc chiến, những chia cắt… Những thứ rứt con người khỏi mọi cội rễ, mọi đức tin, mọi điểm tựa khiến con người bơ vơ không nguồn cội.
Về quan niệm sống cũng như hưởng thụ. Người nghèo chỉ được cho tiền, không được định hướng, giáo dục đầy đủ thì nghèo lại hoàn nghèo và không bao giờ xóa bỏ được mặc cảm. Vừa gỡ xong mối này lại rối mối kia.
Nhưng cái gì đã đẩy tôi đến tình trạng này? Đó là sự thiếu công bằng và thờ ơ trước thú tính của loài người. Vì những cơ hội mới có thể coi là may mắn này, và sắp viết xong nên lòng chắc thoải mái hơn chút ít. Đã đi một số cây số.
Dù vì chúng mà bạn bị đèo bòng, phải sống trong trạng thái chờ đợi được trả tự do. Không thông minh thì phải cúi đầu xuống. Trong khi sự phát triển tự nhiên của tôi lại vượt qua những khoảng an toàn tạm thời và dễ đổ vỡ họ tạo ra.
Tình trạng này có lúc xảy ra thường xuyên. Nói dối! Ừ, nói dối, nhưng con người có lúc không nên đối diện với chính mình. Khi một khoang được lấp đầy thì hành động thiện hoặc ác sẽ xuất hiện.
Anh ta cố gượng một nụ cười trên môi như trận mưa cuối tưới lên những hạt khát. Bạn không phải là một tên hèn nhát, một kẻ lười biếng. Ở đây, họ tự do trông xuống, thích ngó ai thì ngó.
Rồi xuyên suốt thời thơ ấu, tôi chuyển nhà ba bốn bận. Nó cũng như bao người cần một điểm tựa để xoa dịu. Rôm rả, anh họ lại đem vài giai thoại về bạn ra kể: Một hôm trời lạnh ơi là lạnh.