2004 rằng đã học từ mỗi doanh nghiệp một ít. Giá trị của nó không phải ở cái vỏ ngôn ngữ mà là tư duy bên trong của các nhà phát minh. Điều làm ông không chịu được là người ta có khuynh hướng dùng Univac như là từ đồng nghĩa với computer như trường hợp gọi coca-cola thay cho nước uống có ga.
Sau mùa xuân đó, Watson phải vào cấp cứu ở bệnh viện mang tên tổng thống Roosevelt ở New York. Tên của tổ hợp này là Computing Scale Company of America, trụ sở ở Dayton, bang Ohio một nơi rất quen thuộc với Watson. Gerstner khi nhận chức Chủ tịch kiêm CEO tại IBM, vào năm này, đã gặp Tom Watson.
Watson thấy buồn cười khi anh bạn ngồi vào tay lái nhưng không ra trước xe để quay bánh trớn. Logo CTRCo đã trở thành cái chậu bé nhỏ hoặc là một cái lồng chật chội và loằng ngoằng. thế có thể có nhiều cơ may sống sót thông qua việc cạnh tranh lẫn nhau.
CEO Andy Grove của Intel cũng phải thốt lên: Không thể tưởng tượng IBM đã suy sụp đến mức nào. Một năm sau khi Watson qua đời, tức năm 1957, tinh thần của Watson thể hiện ngay trong quyết định của con trai. Ông nói make money chứ không phải earn làm ra của cải chứ không phải kiếm tiền.
Sau này, Tom nói với con gái Lucinda rằng: Ông nội của con đã cho cha một cơ hội. Bởi vì, trước sau như một, cho đến tận ngày nhắm mắt xuôi tay, ông vẫn nhắc lại luận điểm con người như là toàn bộ ý nghĩa của công việc kinh doanh. Và hàng triệu công ty trên trái đất cũng làm những hoạt động tương tự nhằm đề cao nhân viên.
Vì thế, tổ chức của Watson vừa mang tính tư tưởng của cá nhân ông vừa mang dấu ấn kinh doanh của nhà công nghiệp dẫn đường. Ngôi nhà của họ bị thiêu cháy một lần và tiếp sau đó chưa đầy mười năm, một trận lũ quét sạch toàn bộ cây cối. Mùa đông của 40 năm trước sẽ không phai nhòa trong tâm trí ông.
Thế nhưng, điều bất thường trong sự kiện này là ở chỗ doanh thu của IBM đã giảm đến một nửa. từng bước thăng trầm. Những người bạn Mỹ của ngài trên đất nước vĩ đại này sẽ ca tụng ngài.
Bà có thể mở cửa lúc mờ sáng hay nửa đêm, khi chẳng còn nơi nào bán hàng nữa để đáp ứng nhu cầu hết chanh đột xuất hoặc nhà không còn nước mắm. Năm đó, nó có lãi ròng hai triệu đôla trong 12 triệu doanh thu. Bởi lẽ, đó là kinh nghiệm kỹ năng giao tiếp bán hàng mà ở IBM không ai trải qua nhiều như ông.
Năm 1927, Watson quyết định loại bỏ bộ phận Cân và Đo để dốc toàn lực vào các bảng tính. IBM không phải là ngoại lệ, khi lượng mua trong ngành thiết bị văn phòng giảm một nửa. Kết quả là Watson có được 181 người khuyết tật do Supa tuyển.
Biên niên sử IBM không viết điều này. Con đường bình đẳng cho phụ nữ đến đầu thế kỷ XXI vẫn chưa hoàn tất, nên tư tưởng của Watson đến nay vẫn còn nguyên giá trị. Trong khi Watson nỗ lực tạo ra một IBM to lớn, ông đã khám phá ra những cách thức mới trong kinh doanh.