Việc nhớ được giấc mơ là một sự tiến bộ về lí trí và trí nhớ. Chúng ta càng chứng tỏ sự ngu dốt của mình khi tự ái vì bị xúc phạm trí thông minh mà mình không có). Tôi có làm gì ám muội đâu.
Mẹ ghé sát vào tôi, hỏi: Dỗi mẹ à? Tôi nhớ có một lần cho mẹ xem thơ của mình trên mạng. Hoá ra bác bảo tôi nghiêm túc rồi, không phải theo dõi nữa. Và không thay đổi mục đích dù nó đúng hay sai.
Nghĩa là phải chấp nhận cả những sự đê tiện. Bi kịch chỉ đến khi họ bắt đầu khao khát nhận thức, khi họ bị ngăn cấm tình yêu, khi họ bệnh tật không có tiền chữa chạy, và hứng chịu những bất công lớn. Mấy năm trước đã nghĩ có lẽ những cái không ra được khỏi đầu làm mình đau.
Bố mẹ con cũng buồn. Và những khuôn mặt mới như rất thân quen, như gặp ở đâu đó rất lâu rồi. Này, lấy cho chú mấy chai bia.
Thật ra, có gì để mất đâu. Các chú bảo: Mày còn đứng đấy làm gì?. Không phải học con phải về đây ngay chứ.
Mẹ chị cũng đã từng như vậy. Người rỗng như không có lực. Làm thế gian thoải mái rồi lại ngột ngạt, tù túng, buồn nôn, bực bội.
Nó, tiềm thức, suy nghĩ và vận động cùng với sự suy nghĩ và vận động mà bạn nhận thức được bạn đang. Em chỉ thích những anh nho chín. Và xã hội nó đâm ra thế này.
Có nó thì đau nhưng không có nó thì bạn lại trở thành vô cảm thật rồi. Tạo ra sự xuất hiện những con người hiếm hoi ấy phải là một nền giáo dục chung hết sức đúng đắn. Cái đó sẽ làm chị gặp nhiều gian nan trong cái nghề này.
Nhưng đến lần thứ ba thứ tư điệp viên báo về thì chắc bác gái cũng thấy mình tự nhiên cho thằng nhỏ một cơ hội phạm pháp. Hầu hết là những người sống có trước có sau. Có làm gì xấu, có làm gì ác đâu.
Chứ không phải hắn leo lên giời. Cũng vì sợ điều đó mà tôi muốn bình dân là một cái mặt bằng được nâng cấp hơn. Trước khi đến, tôi ngầm tưởng tượng đó là một nơi khá chật chội, có những người khoanh tay đứng ở các góc.