Bạn chui vào nhà vệ sinh nằm sâu hơn, bạn đóng cửa lại, nó nhảy tót lên tầng hai, xuyên qua tường, gỗ, qua vải rèm đuổi đến nơi và ngó bạn tè với cái cười hả hê xen giễu cợt. Thằng em tôi đang tuổi trưởng thành. Bạn nói cho bạn vài năm tự quyết, tự tìm tòi rồi bạn sẽ không ăn bám nữa.
Suy ra bạn sai và bảo thủ. Đã ai thực sự đặt lòng tin vào bạn đâu. Bởi vì, nếu họ ác thì mục đích tối thượng của họ sẽ là bá chủ thế giới.
Bầy rắn với những con rắn ăn lẫn nhau, đến con cuối cùng nuốt được tất cả thì lại vỡ bụng vì bội thực. Mưa dầm thấm lâu, với lại cộng cả bệnh đau của tôi, mẹ bớt nặng lời. Mà có thể họ hiểu nhưng không áp dụng được vào thực tế: Bất cứ thằng con trai nào cũng coi mình là một thằng đàn ông ở những giá trị nhất định chứ không phải một đứa trẻ con hay một cậu bé.
Kết luận: Con hứa với bác gì nào? Chị út mớm: Lần sau cháu không thế nữa, hứa đi. Nhưng chắc gì họ đã tin, dù kể cả anh đau thật, anh điên thật. Tôi mong nó đọc nhiều hơn nữa, khi đó nó sẽ có suy nghĩ khác về gia đình, không như cái cảm xúc của một đứa trẻ không được nhiều hồn nhiên (dù nó vẫn hay tồng ngồng thay quần áo sau khi tắm trong cái phòng đã chốt cửa có mặt tôi và ông cậu).
Không kiếm được đứa yếu hơn thì nó bắt nạt con gái. - Tôi rất mừng vì điều ấy. Còn tôi không phải viết những điều tôi không thích.
Những kẻ đứng đằng sau lãnh đạo những lãnh đạo. Thường thì trí tưởng tượng đã nhàm không đem lại nhiều xúc cảm. Và đôi lúc bạn muốn thế chứ, để thoát khỏi trạng thái dồn nén.
Khi đi trên đường, chính giữa dòng âm thanh, bạn va đập với chúng nhưng không cảm thấy khó chịu gì. À, đấy là tôi đang nói về những người không có tâm. Dùng hay không dùng thì có sao.
Và lòng quả thấy băn khoăn thì hãy cho bà ấy tiền hoặc đến tận nhà thăm hỏi. Và tôi phải đành lòng tiêu diệt. Có lẽ tôi sẽ kiếm chút gì ăn.
Đơn giản vì tôi 21 tuổi và tuổi này là tuổi đến trường. Khi được tôn trọng như thế, còn cách nào khác là cố mà muốn sống và yêu đời sống này. Vừa ngó thấy một người ngủ trên ghế đá.
Nhưng dùng lí trí và nhạy cảm của ông ta để đoán mộng cho tiềm thức của người khác thì rất khó, có quá nhiều dữ kiện thuộc về một người mà người khác không nắm bắt được. Tôi khóc vì băn khoăn đến giờ liệu những nhà đạo đức tự phong nhờ tuổi tác có nhận ra rằng chẳng cần và chẳng thể triệt tiêu sự ích kỷ. Đằng này… Cái giấc mơ ấy là của mình.