Thomas Watson đã đặt nền tảng cho IBM trở thành ông vua ngành máy tính sau này. Một vùng đất gần chục mẫu đất sẽ biến thành một vùng nhấp nhô những cái trại dựng lên đầy màu sắc dã ngoại. hoảng chứng khoán lớn chưa từng thấy (39 năm sau mới lặp lại một lần nữa vào năm 1968).
Số nhân viên đã tăng từ 400 lên gần 2. Watson trở thành nhân viên bán hàng tập sự vào năm 1896 cho NCR, sau 5 năm lăn lộn ở thành phố. Trong kỷ nguyên của mình, Watson biết không phải nhà tư bản nào cũng thực hiện những điều tốt đẹp đó.
Những suy nghĩ cá nhân của Watson áp dụng trong kinh doanh cho thấy nó xuất phát từ nền tảng còn lớn hơn cả kinh doanh. Chúng ta cần quan tâm đến khách hàng sao cho giúp họ có lợi nhuận, để rồi họ có thể mua nhiều sản phẩm của IBM hơn nữa. Và Watson nhờ đó được miêu tả rõ nét.
Vì vậy, định đề phải xuất hiện như thể không phải của ông vậy. RobertSobel trong Thomas Watson Sr: IBM and the Com-puter Revolution, 1981, cho biết trong một buổi phỏng vấn vào năm 1952, Watson là người bán hàng giỏi nhất miền Đông nước Mỹ của NCR với mức lương 100 đôla một tuần. Vầng trán rộng và môi hơi mím lại khiến cho gương mặt có phần nghiêm nghị.
Ông đã thề sẽ trở thành và vượt qua tầng lớp thượng lưu ở xứ sở này. Điều này làm chúng ta nhớ đến văn hóa Nokia, một huyền thoại kinh doanh toàn cầu của thế kỷ XXI. Mỗi khi mùa xuân về, cả công ty sẽ làm lễ đón xuân.
Mười hai năm sau ngày gặp Supa, Watson được American Foundation for the Blind trao tặng Migel Medal huy hiệu cao quý nhất của hội quỹ này, với lời đề tặng: Vì những cống hiến và thành tựu đặc biệt có ý nghĩa của IBM vì sự tiến bộ đối với cuộc sống của người mù và người khuyết tật thị giác. Con trai của ông, Tom Watson, đã thuật lại trong hồi ký Father, Son and Company. Nhưng rõ ràng ông đã định nghĩa đúng về lợi ích thời gian của máy tính.
Không thấy ông trình bày gì về luận cứ khoa học của chính sách này nhưng có thể đoán được đó một cảm nhận về nhịp sống của con người, từ khi thức dậy cho đến Mặt trời lặn, cùng sự tính toán với những giờ nghỉ. IBM đã trải qua một thời gian dài thành công (cho nên) mọi người bắt đầu tìm kiếm xung quanh những thách thức thực sự tiếp theo, và thấy những thách thức đó ngay trong nội bộ công ty chứ không phải trên thị trường. Và điều này đã tạo ra nhiều hiệu quả.
Và bản danh sách chín đối tượng được ông liệt kê như sau: ty các chi nhánh hải ngoại được gọi là Interna- tional Business Machines thay vì gọi là CTR Canada hay CTR Mỹ Latinh. Trong đời của mình ông đã cống hiến nhiều kinh nghiệm thực tiễn cho lý thuyết quản lý và
Watson và IBM đẩy Aiken vào dĩ vãng theo cách của họ. Cuối cùng thì ông cũng đưa IBM vượt qua khủng hoảng và khả năng tiên đoán sự hồi phục kinh tế. Không trải qua nhiều trường lớp mà về sau tạo ra nhiều lý thuyết, với IBM, Watson là trường hợp tài năng tự học, tự suy gẫm.
Một cuộc họp các giám đốc vào mùa thu năm 1913, Watson ngạc nhiên vì thấy Grand, một người mới vào và luôn bên cạnh Patterson trong trận lụt, được mời phát biểu trước ông. Thời của Watson, ngay ngày đầu tiên nhận chức CEO, Watson đã kích thích 400 nhân viên của mình bằng tầm nhìn doanh nghiệp vinh quang. Cũng năm 1915, Watson đã sáng tạo câu lạc bộ 100% - tôn vinh những người đạt chỉ tiêu làm việc.