Và cả sự hoang mang rằng mình ngộ nhận. Hôm nào đập thử bàn thờ, đập thử tivi nhé, giả điên thế nhé, bác mẹ có thích không, có ngộ không? Cái chính là tự mình phải làm chủ mình.
Và không chắc có ai trong đó tưởng tượng ra trên ngọn dừa mà họ không nhìn thấy, có một người. Tôi chưa được sống hết cái nũng nịu, nhõng nhẽo và khóc lóc của một đứa trẻ. Tôi sẽ không đề cập chi tiết khả năng ngộ nhận ở đây vì nếu thế, những điều tôi viết không có giá trị một thiên tài kể sơ sơ về cái xảy ra trong và ngoài mình.
Ông sẽ được thoát li, thoát li khỏi những kẻ như tôi. Tôi tìm thấy nàng khi lần đầu tiên vào lớp, ngồi vào chỗ cô giáo chỉ. Hơn nữa, bạn chẳng ăn đủ một lượng calo cần thiết để giấc ngủ được béo tốt.
Viết tí tẹo lại lên xe trôi đi. Chị út hỏi ngay: Sao thế? Lắc đầu. Em quên mình là một thiếu phụ mà cứ ngỡ mình như một thiếu nữ bị bố mẹ cấm đoán không cho gặp người yêu.
Những hạt cát bị ma sát rất đau khi ngược dòng a dua là những hạt cát tạo được sức hút hớn. Em có thấy Đankô hối hận khi trái tim bị người ta dẫm nát không? Anh chẳng phải là Đankô nhưng anh tôn thờ Đankô. Dù lòng tôi đang ơ hờ lắm.
Nhưng bạn không ngại viết ra những lời ấy. Vậy nên đừng có gieo vào tôi những trách nhiệm, nghĩa vụ hay yêu cầu về sự phong phú làm gì. Thật ra, tôi cảm thấy khó chịu lắm khi thỉnh thoảng lên mạng thấy những kẻ chỉ gặp vài trường hợp tiêu cực đã dám phủ nhận cả một bộ phận con người.
Lúc lúc mới thấy tiếng rú lạc lõng. Và dù thế nào, nó vẫn toát ra sự vô thức trong hoạt động viết có ý thức. Lần sau con đi đâu phải xin phép các bác.
Người giàu làm khổ người nghèo, người nghèo cũng làm khổ người giàu. Lời nói thật (hở hang, rách rưới, ghẻ lở, bụng hóp) bên cạnh cố ngẩng mặt vênh vênh. Nhưng sau đó thì lại là những cơn đau kéo dài do cơ bắp không kham nổi.
Điểm Toán tôi không rõ thực chất thế nào, bài hôm đó tôi làm không tốt. Cũng chẳng ngạc nhiên lắm. Sự so sánh tối nghĩa đó cũng có lí do là xu hướng tuyệt đối hóa sự lựa chọn và đòi hỏi sự hoàn hảo, dâng hiến trọn vẹn vốn có của đời sống, nghệ thuật.
Ê này tôi, cười ít thôi chứ. Từ chỗ cô ta đến chỗ này đã vài cây số rồi. Cái này thì họ hơi nhầm, đơn giản là vì họ không có tầm nhìn xa.