Lời lẽ không tổng ngổng tồng ngồng mà chữ nào chữ nấy được rẽ ngôi, xịt keo bóng mượt. Hoặc là họ sẽ phải thay đổi một số cách nghĩ cơ bản. Và nếu gia đình không nhận thấy cần chia sẻ những gánh nặng và lo âu bằng cách để bạn sống và lựa chọn học hỏi cái phù hợp với mình thì bạn sẽ ra đi.
Lúc đó bạn đang bỏ vỏ chai vào két và khuân xuống nhà. Ai cũng có chiếc ngai của mình trong một nơi không có vua. Thế vi phạm thì sao nào? Dạ.
Thậm chí, dựa trên một số phân tích lúc mơ, bạn còn biết là mình đang mơ. Mấy môn khác, đôi khi chúng tạo hứng thú cho tôi. Hãy vừa tưởng tượng vừa ghi nhớ để khi có cơ hội sẽ nhai lại nó bằng câu chữ.
Tôi đang làm cái việc chép nhật ký hay ghi lịch sử của mình? Không cần biết. Bác ạ, chú cảnh sát lúc thả xe cháu có nói: Nhà toàn công an mà lại chậm chạp thế. Ta thấy đã đủ ớn rồi.
Bạn vói tay tắt chuông báo thức và nằm chờ có thể ngủ tiếp. Phiền anh vì mấy cái kẹo mà tôi cho mình quyền xin anh về làm nhân vật mất rồi. Hóa ra chờ chừng một tiếng trong bóng tối, lại ngủ tiếp được.
Nhưng không có quyền lấy sự vất vả biện minh cho sự thiếu cập nhật những tri thức cần thiết. Nàng nho bảo chàng nho: Mình chia tay anh nhé. Bác đã ra tay thì bật dậy nào.
Bạn cần trả công và cả tự do. Và tin vào cái chúng ta thích tin, chả cần biết nó là sự thật hay không. Tập thơ thì đã gửi hết lên mạng rồi.
Giữa guồng quay, con người ai sẽ dừng lại và dành thời gian cho nhau. Cháu hôm nay đi không xin phép là cháu sai. Rồi xuyên suốt thời thơ ấu, tôi chuyển nhà ba bốn bận.
Nhưng mưa dầm thấm lâu. Thôi, tôi trôi qua em rồi. Im lặng là lá vàng, là mùa thu vàng.
cả đời tôi phải đóng vai không phải thiên tài đóng vai thiên tài. Bạn thực hiện nó trong lúc chờ đợi cái sẽ phải đến. Ngoan ngoãn lại cũng là chơi.