Có nhiều trạng thái mà bây giờ mới lí giải được. Nhằm sớm tạo ra những con người ưu tú hơn. Như lòng biết ơn sự giáo dục đem lại cho họ quyền tự giáo dục.
Mà đếch giấu được những dòng nước mắt chả hiểu sao cứ đòi li dị cái thân xác đầy nhục nhã ấy để rơi đánh bịch xuống đất. Những phiến đá cũng thật êm, mời gọi ngả lưng. Nó tỏ ra xảo quyệt bằng cách tạo nên những dữ kiện rất thật, thật đến tận tiếng còi xe ngoài đường, thật đến cả cái mụn sau gáy, thật đến cả cách cư xử của những người quen.
Muối thì về biển còn nước thì lên mây. Bây giờ xã hội như thế thì mình cũng phải theo xu hướng chứ. Phừ, đã đến lúc dậy rồi, bạn chui ra khỏi chăn.
Dù gì thì gì, nó vẫn đem lại cảm giác an toàn và quyền lực tự chủ hơn những giấc mơ. Lại có một thằng anh học hành lông bông, dang dở, viết lách lăng nhăng, giao tiếp xã hội thì thường im lìm, anh em với nhau thì lúc đùa lúc thật, nhả nhớn lung tung. Thôi rồi, chậc, lại mơ, bạn biết.
Vào ngủ tiếp đi con. Hơn nữa, nó cũng biết bảo gì học nấy, cũng tự giác và lương bóng ném một tháng được ba trăm. Bố tôi, 53 tuổi, ngày xưa cạo đầu phản đối tiêu cực, đến giờ vẫn luôn trung thực, khẳng khái, đã nói câu: Phải có nhiều mối quan hệ giao lưu để tạo thế.
Tối, bạn đèo bác vào viện. Nhưng lạm dụng chúng thì chẳng khác nào thể hiện mình không xứng đáng với chúng. Mà trên con đường tự chứng tỏ này thì ta thường bị người thân mỉa mai, hờ hững hoặc lấy việc học tập ra ngáng trở.
Nhưng chắc mẹ biết chuyện, lại đòi dắt tôi đến nhà ông ta. Và vì thế, chúng ta lại hay tin vào những chuyện đùa. Họ dùng các tổ chức mafia để thanh toán nhau.
Không háo hức khi bước vào và không nuối tiếc khi bước ra. Ý tưởng của gã dừng lại ở chỗ vẽ cái tivi xoay ngược, mọi đồ vật đều xoay ngược. Bạn không sợ người ta chán đọc vì họ chán đọc chắc gì bằng bạn chán viết.
Không có lí do mà khóc như hôm trước (ví dụ như thế, chuyện mà) thì hiếm lắm. Dù có thể nói chúng tôi yêu thương nhau. Mong ông chỉ nói những điều cần nói.
Và như thế, sự chân thành, cởi mở, bao dung và tôn trọng sẽ nhạt dần rồi tác động, lây nhiễm trực tiếp lên con cái họ. Trong đó đầy những cuộc chiến, những rào cản, những biên giới; đầy những thiên thần và ác quỷ. Thế nên bao giờ cũng thường là người quen nhận ra bạn trước mỗi khi chợt lướt qua nhau.