Nhận được, tôi đọc hồi âm cho cô thư ký chép liền". Không có thì giờ để phí. Powell, Ben Franklin và E.
Mà thế bào là một việc thiện? Đức giáo chủ Mohamet nói: "Một việc thiện là một việc làm nở một nụ cười trên môi người khác". Bạn có biết tại sao những vỏ xe hơn lăn trên đường mà chịu được đủ cái tội tình: nào cọ vào đường, nào đẻ lên đá nhọn không? Mới đầu các nhà chế tạo những vỏ xe cứng rắn. Bạn lặp đi lặp lại câu đó thiệt chậm trong 1 phút.
Nó đã hoán cải đời tôi một cách lạ lùng". Cha mẹ lớn tuổi gấp đôi ta nhờ kinh nghiệm, từng trải, tất khôn hơn ta nhiều. Tôi nghĩ rằng một ngày kia loài người sẽ bị tiêu diệt, cũng như những quái vật ấy.
Như vậy các anh được yên ổn - yên ổn trong ngày hôm nay!. Từ bữa đó, sách bán chạy vo vo. Ông lại khuyên các sinh viên mỗi buổi sáng, mới thức vậy, đọc kinh "Lạy cha":
Trái lại, tôi tự giày vò khổ sở. Điều gì đã không tránh được thì lo buồn làm gì? "Không có gì giải trí và làm cho óc ta được nghỉ ngơi bằng lòng tín ngưỡng, giấc ngủ, âm nhạc, vui cười.
Nhưng bài nhạc tiếp tục, kế đó có ai lên tiếng ca một điệu cổ: Chẳng hạn, mới rồi tôi nghỉ hè ở bên hồ Louisse, trong dãy núi Canadian Rockies. Nhưng ít khi tôi thấy bà mỉm cười lắm.
Chẳng hạn tôi biết một người đàn bà năm ngoái nằm 10 ngày ở nhà thương mà khi ra chỉ phải có 8 Mỹ kim. Ông Tarkington phản động lại cách nào khi ông bị "tai nạn ghê gớm nhất ấy?" Ông có nghĩ như vầy không? "Tới số rồi. Cách đây ít lâu, tôi có dịp gặp ông Robert Mayard Hutchinson, Hiệu trưởng Đại Học đường Chicago.
Tôi nói vậy vì tôi đã được kinh nghiệm. L" ra đọc lại những lời tự chỉ trích, tôi giải quyết được vấn đề gay go nhất trong đời tôi: vấn đề tu thân. Bây giờ tôi biết rằng ta chỉ sống được nội ngày hôm nay thôi, không sống được thời dĩ vãng và tương lai và "Đối vơí một đạt nhân thì một ngày mới là một đời sống mới".
Điều đó chỉ đúng một phần thôi vì tôi biết nhiều người địa vị rất cao mà không hề đặt chân vào một trường Đại học. Ông thuật với tôi rằng hồi thiếu niên, ông hết sức ước ao được yêu chuộng và lừng danh. Chúng ta có nhiều khả năng mà không bao giờ ta dùng tới".
Khi mới 20 tuổi, tôi hỏi ý hai người về nghề tôi muốn lựa và bây giờ nhớ lại, tôi thấy rằng hai người ấy đã thay đổi hẳn đời làm việc của tôi. Chẳng hạn, tôi nhớ lần chúng tôi lái xe từ Albuquerque ở New Mexico tới Carlsbad. Rồi lần lần tôi thất vọng đến nỗi khinh nghề và có ý giải nghệ.